Giọt nước mắt hạnh phúc

Có nhiều phụ nữ đã khóc ở lớp học của cô Trân. Nhưng đó là những giọt nước mắt ngộ ra nhiều điều mà bấy lâu họ không hay. Mà điều quan trọng là đừng hy sinh và cho đi vô điều kiện bởi trong nhiều trường hợp nó là tiền đề của bất hạnh.   Tôi đến lớp học của cô Trân vì tò mò, muốn viết về câu chuyện một phụ nữ trẻ đi dạy các phụ nữ khác về cái gọi là hạnh phúc. Bởi một người bạn của tôi, đã gạt nước mắt trở về từ đó và mạnh mẽ hơn trên hành trình kiếm tìm nụ cười cho mình và các con.   Những câu chuyện họ đem đến lớp học ấy, người trẻ, người già, trung niên hay người giàu, người chưa giàu… đều âu sầu như nhau.   Tôi thấy Phạm Thị Hoài (Đông Tây nam nữ) nói: "Đàn ông phương Tây sống ở thế kỉ 21, tuyên ngôn ở thế kỉ 21, tư duy ở thế kỉ 21, cảm xúc ở thế kỉ 21, yêu đương ở thế kỉ 21, lấy vợ ở thế kỉ 21. Đàn ông Việt Nam sống ở thế kỉ 21, tuyên ngôn ở thế kỉ 30, tư duy ở thế kỉ 19, cảm xúc ở thế kỉ 18, yêu đương ở thế kỉ 20 và lấy vợ ở thế kỉ 15. Điều đáng kinh ngạc là phần lớn phụ nữ Việt Nam trong cùng một ngày chịu được chừng ấy niên đại".   Đọc những dòng này, chợt chạnh lòng thương biết bao cho những người phụ nữ giỏi giang, xinh đẹp, nấu ăn ngon, khéo kiếm tiền mà tôi thấy nhanh nhản quanh mình. Nhưng cô Trân không dạy phụ nữ lên án, chê trách đàn ông. Cô dạy phụ nữ nhìn ra cái đẹp của mình, sống với sức mạnh bản năng của mình và dọn dẹp thân tâm để đón những điều tươi mới mà cuộc sống mang tới.   Tôi luôn tự nhủ mỗi ngày phải tự cho mình một món quà, để vui, nhưng qua lớp học, qua các bạn học viên, cô giúp tôi nhận ra, mình luôn nhận được nhiều hơn một món quà. Bởi thực ra, bản thân sự sống với ánh mặt trời đem đến mỗi bình minh đã là một món quà. Và điều cô gái trẻ mang đến cho phụ nữ, chỉ là những món quà miễn phí. Nó không đắt tiền, không gào thét bằng từ ngữ to tát, không lóng lánh chói mắt để dọa dẫm thiên hạ, nó đơn giản chỉ là mỉm cười an nhiên và hạnh phúc. H.P
Đánh giá Nghệ thuật quyến rũ 9/10 dựa trên 216 đánh giá.